Cảm nhận ca khúc "Mộng Sầu" (Trầm Tử Thiêng) - Bản tình ca buồn hơn chữ buồn trong từng lời ca _ Xưa

   

Trong những bản tình ca của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng, có một bài hát rất buồn viết về một tình yêu dang dở của đôi lứa yêu nhau. Sự xót xa được xuất phát từ chính con tim chân thành, từ sự cảm thông cho một mối lương duyên tràn ngập một màu u buồn ấy đã tạo nên một tác phẩm mang tên Mộng Sầu.

Nỗi sầu ấy được nhạc sĩ tinh tế mượn từ hình ảnh của thiên nhiên để diễn tả nên, nó mang một nỗi buồn da diết thấu tim can nhưng cũng không hề quá bi lụy. Vì dường như thiên nhiên xảy đến, dù có bất chợt hay kéo dài thì đó cũng là điều quá đỗi đương nhiên - Tình yêu cũng vậy, dù có buồn có đau thì cũng không ai có thể ngăn cản được. Có lẽ Trầm Tử Thiêng chỉ muốn chúng ta hiểu một điều đơn giản như thế thôi, và nếu hiểu được thì những điều đó sẽ trôi qua như một cơn Mộng Sầu trong đời mà thôi.

Tình mình bây giờ như mưa trên sông

Mưa đầu sông, mưa cuối sông

Tình mình bây giờ như cơn gió đông,

Gió đầu đông, gió cuối đông

 

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Thanh Lan (thu âm trước 1975)

Bấm vào để nghe ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Thanh Lan (thu âm trước 1975)

 

Cuộc tình của đôi trai gái mở đầu bài hát đã mang một màu sắc trầm buồn như “mưa trên sông” - cơn mưa trải dài từ “đầu sông” đến tận cùng con sông mà không có một dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ dừng lại.- và nó còn như cả “cơn gió đông” - cơn gió lạnh buốt giá con tim vẫn từng ngày không ngớt từ đầu đông đến cuối đông. Nhưng đó cũng chính là một màu sắc của tình yêu, đôi trai gái đó có vẻ như họ yêu nhau bằng cả tấm lòng, yêu nhau vô cùng sâu sắc, nên cho dù có gặp bao nhiêu khó khăn và gian khổ (như cơn mưa dài trên sông, như cơn gió đông lạnh buốt tim can) thì họ vẫn đang cố gắng kéo dài cuộc tình đang ở giữa “mùa đông” của mình như vậy.

Tình mình bây giờ, như sương buổi mai

Nắng rồi lên, sương vội tan

Tình mình bây giờ như cây sầu đông

Kiếp buồn hiu, kiếp sầu đông

 

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Elvis Phương

Bấm vào để nghe ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Elvis Phương

 

Nhưng cuộc tình ấy dường như cũng mong manh như là “sương buổi mai”, dù có chút long lanh nhưng khi nắng lên nó cũng sẽ dần dần mà tan biến. Và nếu có còn tiếp tục cuộc tình này đi chăng nữa thì nó sẽ chỉ như là “cây sầu đông”, sẽ là một kiếp sống buồn hiu lặng lẽ đứng bên đời. Một cuộc tình buồn như vậy tại sao lại có thể tiếp tục đến bây giờ? Và liệu nó có thể tồn tại lâu dài được hay không?

Câu hỏi ấy đã được nhạc sĩ giải đáp ở phần tiếp theo của bài hát:

Tình yêu rồi xây mộ

Người yêu rồi thẫn thờ

Tình tan trong nghèo khó

Thành bước chân liều

Thành nát đời nhau

Cuộc tình đó của họ đã “tan trong nghèo khó”, giờ đây nó chỉ còn là một “nấm mộ” được xây nên từ bao đau khổ, từ bao khó khăn u buồn dồn nén bấy lâu nay mà họ phải chịu đựng. Tình yêu của họ giờ đây chỉ được đổi lấy bằng sự tan nát nơi hai con tim bé nhỏ. Họ “thẫn thờ” bước đi trong vô định, bước chân dù đang từng ngày bước đi nhưng không biết nó sẽ đưa họ đi đến đâu. Mà có đi đến đâu bây giờ đối với họ đều là giống như nhau mà thôi, vì đời họ giờ đây đã “nát” như nhau sau cuộc tình tan vỡ ấy.

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Khánh Ly

Bấm vào để nghe ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Khánh Ly

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Ngọc Lan

Bấm vào để nghe ca khúc "Mộng Sầu" Trình bày: Ngọc Lan

Giờ đây, “cuộc tình tan rồi” “anh đau khôn nguôi”, cõi lòng tan nát anh ôm theo mộng tưởng của tình yêu ấy “đi giữa trời” vô định. Cuộc đời ấy giờ đây với anh đã trở thành vô nghĩa khi thiếu vắng bóng hình của cô gái. Mà cô ấy thì đâu khác gì anh, cô giờ đây như là một bông“hoa tàn úa, hoa cuối mùa”, một bông hoa nhỏ bé mỏng manh đã phải gánh chịu biết bao nhiêu là gió mưa, giông bão. Những tưởng sẽ vượt qua được để đón những ánh sáng hạnh phúc diệu kỳ nhưng không, thứ còn lại chỉ là sự tàn úa của một tâm hồn bị tàn phá.

Cuộc tình tan rồi , Anh đau khôn nguôi

Ôm niềm mơ, đi giữa trời

Cuộc tình tan rồi, Em như kiếp hoa

Hoa tàn úa, Hoa cuối mùa

 

Tình mình bây giờ, đau như ngọn roi

Quất vào tim, vết bầm tím

Tình mình bây giờ như chim mỏi cánh

Chim gặp bão, chim gặp mưa …

Là cuộc tình chung, yêu thương chung, tâm niệm như một nên khi nó tan vỡ họ đau đớn như là đang bị ngọn roi vô tình “quất vào tim”, tạo nên những “vết bầm tím” in hằn theo năm tháng không thể nào xóa nhòa được nữa. Họ cũng là con người, sức chịu đựng của họ cũng chỉ có giới hạn - Và giờ sau những tổn thương ấy, họ đã mệt nhoài mà đầu hàng số phận như là một con chim đã mỏi cánh khi “chim gặp bão, chim gặp mưa”. Cuộc tình ta vì thế cũng đành phải dang dở mà thôi. Có đau đớn, có tuyệt vọng nhưng để mà làm gì nữa đây? Sự thật là giấc mộng đẹp đã tan biến đi theo “sóng gió bão bùng” và giờ đây đôi tình nhân ấy cũng đành ngậm ngùi mà ôm trọn một giấc “Mộng Sầu” mà thôi.

Vậy nên, có lẽ nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng cũng muốn nói với chúng ta rằng đừng quá bi thương, cũng đừng quá tuyệt vọng cho cuộc tình của họ. Vì đó chính là một lẽ tự nhiên, như là cơn mưa, cơn gió; như là hạt sương mai, là cây sầu đông; và như là cánh chim đã mỏi trước sóng gió của cuộc đời. Có đau không? Có buồn không? Và có thể quên được không? Đau chứ, buồn chứ đó là điều tất nhiên nhưng làm sao để có thể quên được? Dù cho cuộc sống sau này có thể giúp họ nguôi ngoai đi phần nào đó nhưng lòng họ đã in sâu một nỗi đau không bao giờ có thể xóa nhòa theo năm tháng.