Cảm nhận ca khúc "Không Bao Giờ Ngăn Cách" (Trần Thiện Thanh) - Cuộc chia ly giữa người lính với người yêu sau kỳ nghỉ phép _ Xưa

Trần Thiện Thanh là một trong những nhạc sĩ nổi tiếng nhất giai đoạn trước 1975. Một số bút hiệu khác của ông là Anh Chương (tên con trai ông), Trần Thiện Thanh Toàn (em trai ông, đã tử trận), Thanh Trân Trần Thị. Các sáng tác của ông (trước 1975) đã có những đóng góp đáng kể trong việc cách tân nhạc vàng, đặc biệt là làm cho dòng nhạc này bớt đi nhiều tính bi lụy – ủy mị (cảm xúc chủ đạo của dòng nhạc vàng), đồng thời thêm vào đó nhiều sự tươi tắn – lạc quan ngay cả trong tâm tư của người lính thời chiến

Ông còn là một ca sĩ nổi tiếng với nghệ danh Nhật Trường. Cùng với ca sĩ Hùng Cường, Duy Khánh, Chế Linh được xem như là một trong bốn giọng nam nổi tiếng nhất của làng nhạc vàng, gọi đơn giản là Tứ Trụ Nhạc Vàng.

Ca sĩ Minh Hiếu và nhạc sĩ Trần Thiện Thanh (ca sĩ Nhật Trường)

Ông và ca sĩ Minh Hiếu thời đó là một “cặp đôi” nghệ sĩ từng đi hát chung, đứng chung trên sân khấu và họ từng là tình nhân, gắn bó với nhau cả giới nghệ sĩ đều biết. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh cũng từng sáng tác nhiều ca khúc dành riêng cho Minh Hiếu hát đồng thời nói lên tình yêu sâu đậm của hai người. Ví dụ như bài Không Bao Giờ Ngăn Cách do chính Minh Hiếu từng “khoe”, khi sáng tác xong bài này Trần Thiện Thanh đã chạy tìm cô để cùng nhau tập. Và một thời gian dài bài Không Bao Giờ Ngăn Cách gần như là được ca sĩ Minh Hiếu hát độc quyền.

Anh về... với em rồi mai lại đi

Đường xa... mang theo bao nhiêu tình ý

Viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu

Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím

Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng

Đâu bằng đôi mắt em

 

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày:

Trần Thiện Thanh, Minh Hiếu

Bấm vào giữa hình trên để nghe "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày:

Trần Thiện Thanh, Minh Hiếu

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày: Phương Dung


Bấm vào giữa hình trên để nghe "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày: Phương Dung

Bài hát kể về cuộc chia ly giữa người lính với người yêu sau kỳ nghỉ phép. Những ngày phép đó đối với một người lính là vô cùng quý giá, đó là thời gian mà họ được rời đơn vị để về thăm gia đình, người thân và người yêu của mình. Đôi khi là vài ba ngày nhưng đôi khi chỉ được vài ba giờ, hay nhiều cũng được một ngày, Như là trong bài hát đã nói “anh về với em rồi mai lại đi”. 

Thời gian ngắn ngủi được vui trong niềm vui đoàn tụ ấy đã rất nhanh, rất nhanh trôi qua, chàng trai lính chiến ấy lại phải vác ba lô lên và bước tiếp con đường đầy gian khó của mình. Không biết làm gì hơn, anh chỉ đành động viên người mình yêu bằng những lời ngọt ngào xuất phát từ tâm hồn, từ trái tim của mình, rằng dù cho con đường anh đi ấy có xa bao nhiêu đi chăng nữa thì anh sẽ vẫn luôn “mang theo bao nhiêu tình ý”, sẽ “viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu” và sẽ luôn luôn không ngừng nhớ về cô, nhớ về ánh mắt sáng long lanh còn hơn cả sao trời mà anh vẫn ngắm hằng đêm.

Chúng mình... cách xa mà vẫn gần nhau

Tình yêu... không mau phai như màu áo

Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ

Lá rơi gọi mùa thu về sân úa

Vẫn không bao giờ...

Không bao giờ ngăn cách đâu em

Dẫu cho thời gian có trôi qua, không gian có cách ngăn hai người gặp gỡ, nhưng đối với anh, dù hai người có “cách xa mà vẫn gần nhau”, tình yêu đó, của anh và cô sẽ “không mau phai như màu áo”. Dù cho thời gian mà hai người xa nhau sẽ còn lâu, lâu nữa, không biết bao giờ mới có thể gặp lại, dẫu cho những nhung nhớ sẽ làm cho nỗi buồn tự nhiên mà kéo tới, thì tình yêu ấy, với anh “Vẫn không bao giờ/ Không bao giờ ngăn cách đâu em”, và anh tin, anh mong rằng cả với cô cũng sẽ như thế.

Niềm tin và tình yêu của anh sẽ luôn chỉ hướng về một bóng hình là cô mà thôi. Trong tâm trí của anh, dù đi bất cứ nơi đâu thì vẫn luôn nhớ đến bóng dáng ấy, bóng dáng của “một người em xinh sao quá xinh màu má”, bước chân anh đi nhưng lòng anh “nghe thương sao thương nhiều quá”. Nên chuyện tình này cô hãy cứ tin vào anh, tin rằng ,mãi mãi hai người sẽ “Không bao giờ/ Không bao giờ ân tình lại vỡ đô

Không bao giờ

Không bao giờ ân tình lại vỡ đôi

Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá

Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má

 

Không bao giờ

Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi

Một đời hoa không khi nào hai lần nở

Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về

 

Mời quý vị nghe lại ca khúc "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày: Thanh Tuyền


 

Bấm vào giữa hình trên để nghe "Không Bao Giờ Ngăn Cách" Trình bày: Thanh Tuyền

Vì sẽ “Không bao giờ/ Không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi”. Anh vẫn tin, vẫn luôn tin điều đó, vẫn luôn tin rằng “một đời hoa không khi nào hai lần nở”, và sẽ mãi luôn tin rằng “trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về”.

Với em... với em rồi anh lại đi

Thì đôi... tim non không xa vạn lý

Áo anh nhuộm phong sương nhưng quê hương đẹp ý

Lối trăng đầy tình em còn soi sáng

Sẽ không bao giờ

Không bao giờ ngăn cách đâu em

và một ngày nào đó sẽ không xa, anh sẽ về “với em rồi anh lại đi”. Như vậy thì “đôi tim non” sẽ “không xa vạn lý”. Ngày đó, ngày mà anh trở về thăm cô, áo anh có lẽ đã “nhuộm phong sương” nhưng tình quê hương thì vẫn luôn luôn đẹp tươi như thế, nhưng “lối trăng đầy tình em còn soi sáng”, và tình yêu của hai người vẫn sẽ vẹn nguyên như những ngày đầu tiên, vẫn sẽ mãi mãi “không bao giờ/ không bao giờ ngăn cách đâu em”.

Vì tình yêu ấy, trên đời này đối với anh sẽ luôn là duy nhất. Anh tin cô, anh yêu cô hơn tất cả những điều trên đời này và anh biết rằng cô cũng sẽ như anh, cũng sẽ tin, sẽ yêu và sẽ luôn đợi chờ anh vô điều kiện. Nên tình yêu ấy, đối với anh, và cả cô:

Sẽ không bao giờ

Không bao giờ ngăn cách trong tim

Sẽ không bao giờ

Không bao giờ ngăn cách trong tim

Sẽ không bao giờ

Không bao giờ ngăn cách trong tim

Lời hát kết thúc vẫn mãi còn vang vọng mãi, vang vọng mãi trong tâm hồn của những người yêu nhạc như chúng ta. Sự lãng mạn mà nhạc sĩ Trần Thiện Thanh mang lại cho mỗi người thật sự là rất đẹp, rất mỹ miều. Tình yêu, niềm tin và sự lạc quan chính là hy vọng đã nuôi nấng tâm hồn của mỗi con người trong thời cuộc của lúc bấy giờ - Không Bao Giờ Ngăn Cách của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã khiến cho tôi tin vào điều đó, rất tin.