Bài hát “Trên Đỉnh Mùa Đông” là một bản tình ca được viết dựa trên câu chuyện tình của một cặp đôi chính trong cuốn phim kịch cùng tên do Trần Thiện Thanh làm biên kịch, đạo diễn kiêm diễn viên chính cùng với ca sĩ Thanh lan. Hai người cũng cùng nhau thể hiện ca khúc này, và nó cũng được sử dụng làm bài nhạc chính trong phim.
Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh (Ca sĩ Nhật Trường)
Phim kể về chuyện tình của một người đại úy, trong một lần tình cờ đã đụng phải một cô sinh viên đại học và đưa cô về nhà. Để lần gặp sau thì họ đã đem lòng cảm mến nhau Nhưng cuộc tình của họ gặp khó khăn vì bị gia đình của cô gái ngăn cấm. Sau đó dù họ đã vượt qua tất cả để đến bên nhau, cô gái cũng đã vì chàng trai mà rời trường đại học. Nhưng cuộc đời trớ trêu đã ngăn cách họ vĩnh viễn, anh lính ấy đã hy sinh trong lúc chiến đấu để lại vợ hiền cùng đứa con thơ bơ vơ không điểm tựa.
Bài hát là câu chuyện tình yêu được phác họa qua lời hát của hai nhân vật chính. Họ yêu nhau từ lần đầu gặp gỡ, từ lúc “anh đưa em về bóng ngã đam mê” và em cũng đã “nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen”. Nhưng đó là chuyện cả một đời nên họ còn e ngại rằng “anh được gì không, em còn gì không?”
Từ một ngày xa trước anh đưa em về bóng ngã đam mê
Em dấu son gót mềm nhủ lòng lãng quên mà nhớ đêm đen
Chuyện một lần yêu ai như chuyện một đời con gái
Cho anh một lần anh được gì không, em còn gì không?
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Trên Đỉnh Mùa Đông" Trình bày: Nhật Trường - Thanh Lan
Bấm vào để nghe ca khúc "Trên Đỉnh Mùa Đông" Trình bày: Nhật Trường - Thanh Lan
Mời quý vị xem lại Phim kịch "Trên Đỉnh Mùa Đông"
Bấm vào để xem Phim kịch "Trên Đỉnh Mùa Đông"
Nhưng tình yêu vốn không thể đong đếm, không thể biết sẽ được gì và mất gì. Nên cứ bỏ hết những e ngại ấy mà “yêu đi yêu đi” vì khi “trên đỉnh yêu đương”gió sẽ tỏa “thêm hương” và sẽ “làm thơm ngát thêm tuổi hồng”. Tất nhiên khi “nếm thử thương đau” thì hạnh phúc cũng sẽ “qua mau”.
Ôi những câu chuyện lòng làm thơm ngát thêm tuổi hồng
Anh ơi yêu đi yêu đi trên đỉnh yêu đương gió tỏa thêm hương
Ôi những câu chuyện lòng từ lâu vẫn như mùa đông
Anh ơi yêu đi yêu đi nếm thử thương đau
Khi hạnh phúc qua mau
“Kể từ sau đêm đó sân vui đại học” “mất tiếng chim ca” vì tình ta cũng đã “bay xa”. Nỗi đau xé lòng ấy dù cho có “ngàn ngày trôi xa” cũng không thể “cạn một lần cay đắng”. Câu “xa nhau một đời, em còn gì đâu anh còn gì đâu” như một câu hỏi không có lời đáp, vì họ còn gì chỉ một mình họ hiểu, có thể là còn lại nỗi đau, nỗi nhớ, và còn cả tình yêu, hoặc là thực sự chẳng còn gì cả. Nhưng nếu không còn gì thì tại sao họ vẫn cầu xin, xin “thêm một ngày nữa thôi” để có “thêm một đời thương nhớ”:
Kể từ sau đêm đó sân vui đại học
Mất tiếng chim ca cho dẫu không xóa nhòa
Thì rồi cũng qua tình cũng bay xa
Ngàn ngày trôi xa vắng chưa cạn một lần cay đắng
Xa nhau một đời, em còn gì đâu anh còn gì đâu
Xin cho em thêm một ngày nữa thôi
Xin cho em thêm một đời thương nhớ
Có thể nói tình yêu là thứ khó hiểu nhất trên đời, nó mang đến cho con người những rung động tươi đẹp nhất, hạnh phúc nhất. Giá như chỉ dừng lại ở đó thì thật tốt biết bao nhiêu. Nhưng không, nó khiến ta cảm nhận được những nỗi đau thống khổ của sự chia ly, những nỗi buồn vô tận, những nỗi nhớ nhung vô bờ bến khi bị ngăn cách. Vậy mà, không ai từ chối được tình yêu khi nó bước đến, và dù có khổ đau họ cũng mong cầu được sống trong tình yêu đó thêm một lần nữa.